08/10/2024

Chữ ỔN - liệu rằng có THỰC SỰ ỔN?

 




Đã bao giờ bạn nói: Tôi ổn? nhưng liệu có bao nhiêu % trong đó bạn thực ỔN. Bạn có dám chắc chắn là mình hoàn toàn ỔN nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng. 

Tôi đã từng nói: Em ổn hay như em không sao đâu hoặc là mấy chuyện này dễ gì gục ngã được em. Nhưng mà sau đó thì tôi lại bầu bạn với anh bạn mang tên "Nỗi buồn", đồng hành cùng cái gọi là "Trầm cảm" và với vỏ bọc bên ngoài là sự tươi cười hoạt bát EM ỔN

Trong cuộc sống, không ai trong chúng ta mà không có lúc buồn, lúc suy tư nhưng mấy ai trong chúng ta thực sự bộc lộ ra được và cần lắm sự thấu hiểu từ người mà mình đặt niềm tin tưởng. Bạn có dám bộc lộ cho mọi người thấy sự yếu đối, thấy được cái suy trong bạn không. Có thể sẽ có người làm được, nhưng đâu đó cũng có số ít những người họ chỉ bộc lộ khi họ ở một mình hoặc ở bên cạnh một người mà họ tin tưởng rằng có thể ngồi nghe họ nói, an ủi khi họ khóc.

Và có lẽ Tôi nằm trong số ít ỏi đấy :) bạn tin không? tôi dám chắc bạn sẽ không tin vì tính cách tôi hoạt ngôn, hướng ngoại trong các hoạt động. Cho tôi được phép hỏi bạn một câu: có bao giờ bạn nghĩ họ hướng ngoại chỉ để che giấu nỗi buồn bên trong chưa? Vẫn không tin đúng không? Và thực sự tôi có nghe một ai đó nói tôi "tin chắc bên trong tôi sẽ có gì đó nội tâm" nhưng tôi không nhớ người đó là ai.

Thật sự là có :) Cô gái hướng ngoại, nhưng mang một nội tâm u sầu khi một mình, khi bị tác động tâm lý. Và một số người như tôi thường hay bị đánh vào điểm yếu này. Nhưng chúng tôi sẽ phục hồi và đứng lên nhanh hơn khi có một động lực vô hình thôi thúc để "thoát xác" ra khỏi sự u sầu và trở nên mạnh mẽ hơn.

Vậy quay lại với câu hỏi "em thực sự ỔN?" thì hãy quan sát ánh mắt khi họ trả lời bạn. Không cần họ đáp lại, tôi nghĩ với một người nhạy bén chính bạn đã có câu trả lời cho chính câu hỏi. Vì sao? Vì ánh mắt không biết nói dối bạn ạ.

Đôi khi sự hướng ngoại ấy có thể là vỏ bọc để che giấu đi con người yếu đuối thì sao? Cố tỏ ra là mình ổn nhưng lại là bầu trời sụp đổ, là sự giằng xé giông bão, là sự lạnh lẽo trong tâm hồn thì sao?

Cùng nhau suy ngẫm nhé!





15/05/2024

BẬN TÂM LÀM GÌ .....

 


Nếu biết trước sẽ buồn thì nên bận tâm vì chuyện tình yêu làm gì?

Có những mối quan hệ, có những người cứ ngỡ là sẽ có thể cùng nhau đi trên một đoạn đường dài.

Nhưng...

Một đoạn đường dài có lẽ chỉ có trên những dòng tin nhắn, những câu nói vu vơ của một ai đó nhưng bản thân lại lầm tin tưởng. 

Bạn à, đối với tình yêu nó luôn làm cho mình cảm thấy rất hạnh phúc, làm cho mình cảm thấy yêu đời. Nhưng hãy chừa cho chúng ta một khoảng lui, để khi "lỡ" một nhịp thì có thể bước tiếp và có thể làm cho vết thương ấy không lớn hơn.

Có câu rằng: không nên dành tình cảm quá nhiều cho một ai, hãy yêu bản thân mình nhiều hơn là yêu một người. Vì bản thân mình biết mình cần gì, muốn gì nó sẽ luôn ở bên trong chúng ta. Còn một ai đó, họ đến đây và họ có thể rời đi. Liệu có thể chung đường không thì không ai trong cả hai người có thể trả lời được cho câu hỏi này.

Bài học mà tôi nhận được sau lần ấy có lẽ là sự bận tâm và quan tâm, nó sẽ ít đi cho một ai đó đến sau, điều này có lẽ hơi tàn nhẫn nếu một ai đó thật lòng nhưng mà nỗi tổn thương ấy là một chiếc bóng và có lẽ sự thẳng thắng sẽ cần thiết cho một người đến sau.

Tình yêu sẽ không có màu hồng như phim ảnh. Điểm dừng sẽ là an toàn cho cả hai "còn hơn luôn kề nhau nhưng trái tim không chẳng chung lối về" 










22/04/2024

NGOẠI LỆ CỦA TÔI

 Ai có thể định nghĩa được "Ngoại lệ là gì" hay đơn giản chỉ là "duy nhất" hoặc "không thể thay thế được"

Có thể trong bất kỳ mỗi chúng ta đều sẽ có một "ai đó" là ngoại lệ của riêng bản thân họ. Nhưng với tôi mà nói, luôn luôn có một người - một người bạn cũ là một ngoại lệ mà từ lúc nào đấy tôi đã áp luôn tiêu chuẩn của mình là phải giống "Anh" ấy - xin phép được gọi là "Anh" vì chúng tôi đã quen gọi nhau là Anh-Em từ khi mới gặp và quen biết nhau mặc dù cả hai đứa bằng tuổi nhau.

Mọi người hay bảo là, sao xung quanh nhiều người tốt hơn, giỏi hơn, đẹp trai hơn hay ưu tú hơn mà tại sao lại chọn lựa một người như vậy cho tiêu chuẩn hay nói một cách quá hơn là "cái bóng" như vậy. 

Đồng ý rằng, thời điểm đấy xung quanh không thiếu những người ưu tú hơn. Nhưng bạn biết không họ ưu tú nhưng họ không thể làm được một việc là hiểu và bên cạnh để góp ý để tôi bộc lộ được khả năng của mình. Với tôi Anh ấy là một người điều gì cũng có thể nắm và hiểu biết rộng. 

Người duy nhất không to tiếng, không bao giờ để tôi phải làm gì "em cứ việc ngồi, còn lại play time với mọi người cứ để anh". Và cũng chính vì vậy nên cách Anh ta và tôi kết thúc từ mối quan hệ cũng rất nhẹ nhàng, đi và đến êm đềm mà người ngoài cũng có thể cảm nhận được.

Nhưng nếu bao nhiêu đấy thì nói là ngoại lệ thì có lẽ ai cũng bảo: nhỏ này có vấn đề ^^

Nhưng sau đó,... chúng tôi vẫn phải chạm mặt nhau hàng ngày vì làm chung công ty. Thậm chí có nhóm bạn chơi chung. Nhưng phép lịch sự và sự tôn trọng lẫn nhau, có lẽ vì quá hiểu tính cách đối phương nên vẫn vui vẻ cười nói - vẫn lịch sự "Hi em" khi gặp nhau ở bất kỳ đâu, vẫn luôn ở phía sau, vẫn nhường nhau.

Sự ấm áp đấy có lẽ tôi vẫn chưa cảm nhận ở bất kỳ ai dù đã quen khá nhiều người. Vẫn câu nói cũ: " có lẽ cái bóng Anh quá lớn với em chăng". Nếu quên thì sẽ không quên được, nhưng nếu nuôi giữ mãi thì người đến sau sẽ giống "người thay thế" -  đấy là một điều không ai chấp nhận được. 

Thôi thì, chúng ta là BẠN. Có thể bây giờ và mãi mãi cũng sẽ không gặp/nhìn thấy nhau nữa. Nhưng luôn luôn có một ngoại lệ riêng - chỉ cần ai đó cần thì sẽ luôn có mặt để giúp.

Chúc Anh bạn mãi hạnh phúc và luôn luôn vui vẻ. Chúng ta ai rồi cũng sẽ tìm được hạnh phúc!








Những dòng tâm sự

My little world ❤️

NHỮNG CUỘC GẶP GỠ 💙

Một sự sắp đặt 💙 Chào bạn là Tôi đây - tôi của 2025. 2025 của bạn thế nào, năm số 9 của bạn vẫn ổn chứ ... Còn tôi ... nó vụn vỡ mà nó tan ...