06/10/2020

DUYÊN - LIỀU & TINH THẦN




Marathon cách đây hơn 1 năm, tính ra là tháng 3 năm ngoái là một cụm từ khá xa lạ với mình, một cô gái phải nói là siêu lười tập thể dục và vận động thể thao. Ấy thế mà lại có một chữ DUYÊN và một chữ NỢ với bộ môn này đến tận bây giờ.

Mình bắt đầu tham gia giải đầu tiên là Manulife DaNang International Marathon 2018 và tính tới thời điểm bây giờ là tháng 12/2019 mình cũng tham gia hết 10 giải, giải phong trào, giải từ thiện cũng có. Ban đầu và cũng tận bây giờ rất nhiều người vẫn đặt ra câu hỏi: “ Tại sao mình lại có thể làm được mặc dù trước các giải chạy không hề tập luyện hay dù có cũng rất ít?”

Đến với Marathon mình chỉ trả lời là: DUYÊN - LIỀU VÀ TINH THẦN. Vì sao là DUYÊN? Vì sao là LIỀU? Và Vì sao là TINH THẦN?

Đầu tiên là chữ DUYÊN. Mình đặt bút đăng ký giải đầu tiên là ở Đà Nẵng là vào tháng 05/2018. Công ty mình khi ấy có phong trào chạy marathon và tính cách của mình là người ham vui, rất thích các hoạt động nên cũng muốn tìm hiểu xem nó là gì và sẵn một công đôi việc đi du lịch luôn. Nhưng mình cũng chần chừ và do dự đến khi chốt deadline mình mới đăng ký. Có thể nói một đứa lười như mình việc chạy marathon với cự ly đầu là 21km cho city run thì điều đó là không tưởng và không ai tin. Nhưng có lẽ lần bén duyên ấy là mở màn cho chặng đường đi thu thập huy chương từ các giải từ chạy city run đến trail và mountain marathon.
LIỀU là điều thứ 2 mình muốn đề cập đến. Là một người siêu lười vận động, mới tập một tí là la mệt nhưng không hiểu sao khi bút sa gà chết đăng ký giải mình dường như quên hết và chỉ biết chạy là chạy. Với một người không vận động tất nhiên trong khi chạy hoặc sau thì sẽ gặp chấn thương hay tệ nhất là với người có tiền sử huyết áp, tim mạch thì điều đó rất nguy hiểm. Nhưng hầu như mình không quan tâm lắm đến vấn đề đó lắm, vì bản thân mình biết tiết chế và mình như thế nào để có sức chạy tốt nhất. Nói chạy chứ hết ¾ quãng đường là đi bộ nhanh hoặc là đi bộ dưỡng sức. Chỉ chạy khi thật đủ sức và đổ dốc đối với đoạn núi. Khi bước vào đường chạy thì mục tiêu duy nhất mình nghĩ là phải về đích và phải chiến thắng bản thân mình. Điều quan trọng nhất là đập tan cái nhìn của mọi người rằng mình không thể chạy nổi 21km city run và chạy núi.

TINH THẦN là điều cốt lõi và rất quan trọng với mình khi bước chân vào bộ môn này cũng như đang ở start line. Để có được số cự ly chạy trong hơn 1 năm và số huy chương mình có được và 2 lần DNF trong sự thất bại nhưng mình vẫn không hề nản. Nguyên nhân là vì một người anh hay có thể nói là một người bạn vì bằng tuổi bạn ấy. Có thể nói đến tận bây giờ dù mình và bạn ấy không làm chung nữa nhưng bạn ấy vẫn là nguồn động lực và nguồn cảm hứng tốt nhất với mình mỗi khi quyết định đi chạy một giải nào đó. Mình vẫn nhớ như in câu nói của bạn ấy trước khi chạy Đà Nẵng là “em lo tập đi, chạy 21km phê lắm đó”, và nhờ câu nói ấy mình đã có động lực rất tốt để train bản thân trước khi chạy 21km, cự ly mà không bao giờ nghĩ mình sẽ chạm tới. Và kết quả là bị DNF vì mình gặp sự cố ở km thứ 16. Nhưng nhìn bạn mình về đich trong thời gian sớm và gần như là intop của công ty nên mình lại có động lực và phục thù ở những giải sau. Thế là giải nào mở mình cũng đăng ký. Sau giải Đà Nẵng rất nhiều người nghĩ mình chạy làm sao được hay đại loại đừng đi chạy nữa. Nhưng bao nhiêu đó không thế gục ngã tính thần được. Vì người tạo động lực và người lôi mình ra khỏi sự lười biếng vẫn tràn trề năng lượng cho bộ môn này thì tại sao mình lại bỏ cuộc. Thế là phục thù bằng giải Mountain Marathon ở Sapa tháng 09/2019 và mình đã làm được, đã chứng mình cho mọi người thấy rằng: :YES I CAN DO” và tấm huy chương là bằng chứng quý giá hơn mọi lời thanh minh trước đó. Và đến tận bây giờ mình vẫn và sẽ đồng hành với marathon.

Đã là DUYÊN thì cứ thử thách bản thân và quan trọng bạn có chịu LIỀU hay không. Có thể thất bại và có thể thành công nhưng quan trọng là TINH THẦN của mình. Hãy tìm một người mà bạn có thể nhìn vào người ấy mà cố gắng. Và bạn ấy là một người mà mình coi là nguồn động lưc vô hình. Dare to do, why not?


 

04/10/2020

Bình yên là gì?!

  




Bình yên là gì nhỉ??! Là cuộc sống không bị ai làm phiền. Không sự ồn ào và cũng không có cái gọi là "đua".

Bình yên là những giây phút mà bản thân cảm thấy thoải mái nhất. Có thể là đến một nơi sông nước êm đềm, ngắm mặt trời lặn và mặt trời mọc trên sông hoà mình vào tiếng ghe xuồng. Có thể là đến với núi rừng với cái se lạnh vốn có của nó và đặc biệt càng vô sâu trong rừng sẽ cảm nhận rất rõ cái mùi của cây cỏ rất là thoải mái, mình chắc chắn điều đó. Và cũng có thể là về biển nghe tiếng sóng vỗ êm tai, tắm biển và hoà mình chơi đùa với con sóng vỗ nhẹ nhàng và đôi lúc cũng mạnh mẽ như tính cách của con gái.

Bình yên không phải chỉ là đi xa khỏi nơi ồn ào và đi đến một nơi không người mà bình yên là đến nơi nào có thể là một thành phố/ thị trấn,... bất kỳ nơi nào mà mình cảm thấy tâm hồn nhẹ nhàng, thư giãn nhất có thể 😌

Nơi nào cảm thấy mình không áp lực, nơi nào mình có thể thoải mái nhất, nơi nào mình có thể thoát khỏi cái được gọi là "khuôn mẫu" thì nơi đó gọi là Chốn Bình Yên! Đó là với mình thôi. Còn các bạn?!

03/10/2020

Hạnh phúc với món quà tự tặng!


Năm nay Trung Thu hơi đặc biệt hơn mọi năm rất nhiều, nếu như năm ngoái có anh đồng hành đi khắp phố phường Sài Thành để ngắm và hoà mình vào không khí mùa Trung Thu, thì đổi lại năm nay mình là chào Trung Thu đơn chiếc. Năm nay Trung Thu mình lại không muốn đến nơi đông người và ồn ào. Mình dành thời gian cho đi du lịch nào là lên núi, nào là xuống biển để thư giãn và điểm thêm dấu chân trên các nơi khác. 

Và đặc biệt nhất Trung Thu năm nay vô tình mà lại cố tình vô The Coffee House thấy một cuốn sổ tay khá là đẹp. Cuốn bìa là hình ảnh đặc trưng đậm chất Trung Thu với hình lồng đèn Trung Thu truyền thống. Bên trong cuốn sổ là các trang giấy trắng có kẻ sẵn những vạch, những ô phân chia thứ ngày dễ dàng để người viết có thể ghi chép và lên kế hoạch cho bản thân tốt nhất. 

Có lẽ đây là món quà tự mua năm nay là ý nghĩ nhất và thích hợp nhất với kế hoạch sắp tới của mình! Đâu đó mình lại thoáng ra ý nghĩ: Tại sao mình phải đợi ai đó tặng quà hay mua cho món mà mình thích?! Mà tại sao lại không chủ động tự mua?! Sống độc lập có lẽ vẫn thích hơn cả.

Vâng mùa Trung Thu tẻ nhạt của mình là vậy và nó cũng trôi qua âm thầm như thế! 

23/09/2020

ĐAM MÊ & KHUÔN MẪU

 



Cuối tuần thì ta thường làm gì nhỷ??! Đi du lịch? Cafe cùng bạn bè/ gia đình... Với tôi đơn giản thôi, cuối tuần của chỉ là tham gia một Talkshow về sách - một buổi sharing thú vị và bên ly highlands cho sáng thứ 7 ấm áp. 

Theo một người anh chia sẻ trong talkshow thì "Đôi khi cuộc sống cứ làm những điều gì mà bản thân mình thấy Happy nhất". Bạn cứ làm theo những gì bạn muốn, miễn là mình hạnh phúc - vui vẻ và quan trọng là ko vi phạm pháp luật là được. ❤️❤️❤️

-- Kể ra cũng thật may mắn hay gọi là tình cờ nhỷ, chỉ là thoái quen lướt facebook ở mục event vì bản thân cũng thích tham gia những gì sôi nổi và thích quen thêm nhiều bạn/anh/chị/em mới. Thế là thấy được 1 talkshow với tiêu đề: "Quẳng Cái Khuôn Đi Mà Sống", nghe thú vị và có chút tò mò. Ban đầu, cứ hiểu "khuôn" ở đây có phải là cuộc sống không nhở???! Hay chỉ đơn thuần là những luật lệ, định kiến. Từ cái thú vị có chút tò mò thôi thúc, thế là đăng ký 1 slot để tham gia nghe thế nào, phần nữa là dàn khách mời anh/ chị cũng khá nổi tiếng. Đó là lý do vì sao sáng thứ 7 đẹp trời có mặt ở tại nơi này. Quả thật đúng như mong đợi và hơn thế nữa, buổi talkshow được các anh/chị đi trước chia sẻ nhiều điều về đam mê, sự mông lung, vượt qua cái "khuôn" được đúc sẵn,... (nhiều quá không nhớ hết, nhưng main point là như vậy). Đôi khi mình hay bạn vẫn đang do dự, liệu mình đã đi đúng đường chưa? Làm đã đúng công việc khiến mình happy và thoải mái chưa? Nhưng theo ý kiến và suy nghĩ cá nhân thì hầu như chúng ta đều theo một rập khuôn đã được đúc sẵn từ khi đi học nên khi hỏi mình thích gì? Đam mê gì nào? Thì có lẽ câu trả lời vẫn là "không biết" hoặc "chưa xác định", thậm chí nói bâng quơ cho qua. Cho đến khi cơ duyên đến bạn mới biết đam mê của mình là gì và mình cần làm gì. Nếu như đang phân vân giữa cái này hay làm cái kia hợp hơn thì tại sao không thử làm, không thử sao biết được. Hay trong buổi chia sẻ, chị Nguyên có nói quan trọng mình nghiêng về phía nào hơn. Mình sống cuộc sống cho mình, không phải sống cho cuộc sống của người khác và người khác cũng không thể sống vì mình. Vậy tại sao bản thân lại không vượt qua cái "khuôn" kia và tạo cho bản thân một cơ hội để sống với đam mê. Như cô mình đã nói: "Live with your passions". Thích chụp hình cứ chụp hình biết đâu những tấm hình của bạn sẽ có người yêu thích, thích viết cứ làm công việc liên quan đến sáng tác và viết thôi cứ viết sẽ có người đọc thôi. Nói chung là hãy để công việc bạn làm khiến bạn cảm thấy vui vẻ, thoải mái và đặc biệt là sống đúng với mình. Có thể bạn không có 1 chút kinh nghiệm về cái công việc đam mê ấy, nhưng "không có gì là không thể". 

Có thế mạnh là đã là ưu điểm rồi. Chỉ cần bạn cho người ta thấy bạn làm được, thuyết phục bằng chính sự đam mê trong công việc mà bạn hướng tới. Trích dẫn 1 câu khá thích trong cuốn sách "Tôi cần một cái khuôn khác, méo mó cũng được" của chị Thảo Nguyên "Cái khuôn mọi người đặt ra cho tôi, xem ra ngày càng không vừa vặn nữa. Có lẽ tôi cần một cái khuôn khác, méo mó cũng được miễn là chế tác riêng cho mình". 

Vì vậy, hãy sống và làm việc theo đam mê có thể bắt đầu khó khăn nhưng ít ra bạn được là bạn và sống đúng khuôn của mình. ---😌😉

#tôi_cần_một_cái_khuôn_khác_méo_mó_cũng_được 

#talkshow_Quẳng_cái_khuôn_đi_mà_sống 

#Live_with_your_passion

Một Trung Thu "khác lạ" 🌙

 



Đã bao lần thử hỏi và thử trải nghiệm một mùa Trung Thu không tấp nập nơi đô thị, không tiếng ồn ào, không bụi mà chỉ có thiên nhiên làm bạn.

Đón tiền Trung Thu tại một nơi được gọi là "Vịnh Hạ Long thu nhỏ" của núi rừng Tây Nguyên. Cùng ngắm trăng tròn, cùng ngắm vì sao đêm rực rỡ. Cùng thưởng thức một tách trà ấm và miếng bánh Trung Thu truyền thông và hàn thuyên cùng những người bạn, cũng không thể thiếu bản nhạc Trung Thu du dương gắn liền với tuổi thơ của mỗi người. Tất cả hòa quyện vào thiên nhiên, vào cái mùi đặc sắc và cũng rất đặc trưng của núi rừng.

Trung Thu không chỉ là đoàn viên cùng gia đình, cùng người thân và những người bạn. Mà Trung Thu với mình mang một cái tên khác la "Trung Thu về với Mẹ Thiên Nhiên - về với núi rừng Tây Nguyên". Cũng là một sự đoàn viên và sự hòa hợp giữa Con Người và Thiên Nhiên.

Đôi khi sự "khác biệt" làm nên bản thân và làm nên những kỷ niệm đáng nhớ!.

--- Trung Thu 2020 ---

18/09/2020

Lạc cùng người lạ!


Chuyến đi của tuổi trẻ, của thanh xuân và chuyến đi của trải nghiệm. Trong cuộc sống, ngoài việc có nhữn người bạn/ đồng nghiệp quen thuộc cùng ta đồng hành trong các chuyến du lịch. Thì nên thử trải nghiệp "đi cùng người lạ", hứa hẹn sẽ rất thú vị và quan trọng hơn hết là mở rộng mối quan hệ, đúng như câu "thêm bạn bớt thù".

Tháng 07/2020 Miya có dịp đi "phượt" Đà Lạt cùng Lạc Trip - một nhóm phượt đúng nghĩa, rất quen và tình cờ. Những người làm các công việc khác nhau, tính cách khác nhau nhưng cùng một điểm chung là "du lịch bụi". Dám cá là sẽ rất đặc biệt. Chuyến đi được host bởi một nhóm bạn trẻ, với mục đích là kết nối mọi người xa lạ với nhau, mở rộng mối quan hệ và giao lưu. Một loại hình khá thú vị và đã hấp dẫn mình thử 1 lần đi cùng người lạ.

Nếu nói về chuyến đi cùng Lạc Trip thì mình sẽ diễn tả bằng 02 chữ: Trải nghiệm. Vì sao nhỉ?! Vì được đi Lạc cùng những người bạn mới, cùng những trải nghiệm thú vị mà chưa lần nào mình thử nó là leo lên một ngôi nhà hoang. Được dậy sớm đi săn mây Đà Lạt một cách đặc biệt là chạy bộ thay vì ngồi xe vì đường khá dốc từ chân đồi lên tới nơi chắc tầm hơn 1km. Được cùng Lạc và mọi người chuẩn bị tiệc BBQ và có những câu chuyện chia sẻ cùng nhau.

Với một người khá social như mình thì việc đấy cũng không là cản trở vì bản thân cũng thích challenge. Chuyến đi thanh xuân, mọi người không quen thành quen biết. Vậy thì tại sao lại bó gọn mình mà không thử mở rộng vòng kết nối! 

Những dòng tâm sự

My little world ❤️

NHỮNG CUỘC GẶP GỠ 💙

Một sự sắp đặt 💙 Chào bạn là Tôi đây - tôi của 2025. 2025 của bạn thế nào, năm số 9 của bạn vẫn ổn chứ ... Còn tôi ... nó vụn vỡ mà nó tan ...